Người ta không xác định được “Hiệp sĩ Đen” là của ai, do ai phóng lên. Thậm chí từng có giả thuyết rằng, nó được một nền văn minh nằm cách chúng ta hàng ngàn năm ánh sáng gửi đến để… bảo vệ trái đất!? Xung quanh phát hiện kỳ thú về vật thể đen này, đã từng có nhiều câu chuyện ly kỳ, kể cả chuyện khôi hài về quân sự, tình báo thời Chiến tranh lạnh.
Theo giới khoa học không gian Mỹ, “Hiệp sĩ Đen” đã phát tín hiệu vô tuyến liên tục trong khoảng thời gian 50 năm trước khi tắt ngúm. Nó được cho là đã được chế tạo từ rất lâu. Giới khoa học từ nhiều quốc gia trên thế giới đều quan tâm đến “Hiệp sĩ Đen”.
Trong số đó có một nhà nghiên cứu vô tuyến nghiệp dư người Thụy Điển đã giải mã được một loạt tín hiệu thu từ “Hiệp sĩ Đen” và diễn giải thành một sơ đồ hệ thống sao giống với hệ thống sao Mục Phu (Bootes), trong đó có cặp sao đôi nổi tiếng Epsilon Bootis, xưa kia gọi tên riêng biệt là Izar và Pulcherrima, phát ra ánh sáng màu đỏ, có thể nhìn thấy bằng mắt thường nằm chếch về hướng cực Bắc địa cầu. Từ sơ đồ sao này, người ta suy ra rằng vệ tinh Black Knight rất có thể xuất xứ từ cặp sao đôi Epsilon Bootis.
Nikola Tesla được xem là người đầu tiên bắt được sóng tín hiệu vô tuyến của “Hiệp sĩ Đen” vào năm 1899.
Khoảng 30 đến 50 năm sau phát hiện của Tesla thì tín hiệu của “Hiệp sĩ Đen” mới được phát hiện nhiều và giải mã, như nêu ở phần trên, và toàn thế giới bắt đầu chú ý đến “Hiệp sĩ Đen”.
Những câu chuyện về vệ tinh “Hiệp sĩ Đen” bắt đầu xuất hiện trước công chúng vào khoảng giữa thập niên 50 thế kỷ XX, với việc 2 tờ báo St. Louis Dispatch và The San Francisco Examiner lần đầu đăng bài viết về “vệ tinh ngoài hành tinh” trong số báo ra ngày 14/5/1954.
2.Nguồn gốc bí ấn
Từ khi được phát hiện, vệ tinh này đã thu hút được sự chú ý của nhiều nước như Thụy Điển và những người say mê nó trên toàn thế giới. Một trong số đó là một người phát sóng radio nghiệp dư (Amateur Radio/ Ham Radio:người có sở thích tự thiết lập và phát sóng kênh radio của riêng mình). Ông này đã giải mã được một loạt các tín hiệu tiếp nhận được từ Black Knight và đã diễn giải nó như một bản đồ các vì sao với trung tâm là Hệ sao đôi Epsilon Bootes thuộc chòm sao Mục Phu (Bootes Star System); và rằng vật thể Black Knight có nguồn gốc từ hệ sao đôi này từ 13.000 năm trước.
(Epsilon Boötis là một hệ sao đôi tọa lạc ở khu vực phía bắc chòm sao Mục Phu, trước được gọi là Izar và Pulcherrima. Hệ sao đôi này có thể được quan sát bằng mắt thường vào ban đêm, nhưng để nhìn rõ hệ sao đôi với một kính viễn vọng nhỏ thì lại khá khó khăn; vì cần một khẩu độ rộng 76 mm hoặc lớn hơn ― theo Wikipedia) Nhưng theo quan điểm của rất nhiều người, khám phá này đã được thực hiện sớm hơn chúng ta tưởng. Có nhiều lời đồn thổi cho rằng nhà khoa học nổi tiếng Nikola Tesla chính là người đầu tiên đã “nghe trộm” được một tín hiệu phát ra từ chiếc vệ tinh “từ thế giới khác” này vào năm 1899 sau khi thiết lập một trạm radio cao thế tại thành phố Colorado Springs ở bang Colorado, Mỹ.
Thông tin rộng rãi về việc phát hiện một vệ tinh lạ không rõ nguồn gốc đã khiến cả Mỹ và Liên Xô – hai kình địch trong Chiến tranh lạnh – đặc biệt quan tâm. Trong khi Liên Xô âm thầm theo dõi, tìm hiểu về vệ tinh bí ẩn này thì Mỹ lại có những động thái khiến giới khoa học không khỏi bật cười, chế giễu.
Số là, tờ Time Magazine số ra ngày 7/3/1960 đã thuật lại lần bắt tín hiệu của Mỹ: Hệ thống rađa Dark Fence (Hàng rào Đen) đặt tại Gila River, gần Phoenix, bang Arizona, và Jordan Lake, bang Alabama đã hoạt động từ tháng 8/1959, bắn đi chùm tia vô tuyến theo hình rẻ quạt, biên độ cao 400 km mỗi bên.
Ngày 31/1/1960, Dark Fence nhận được tín hiệu từ một vật thể “đen” bí ẩn. Thông tin lập tức được xác nhận, đó là “vật thể không gian không xác định” (USO) đã được phát hiện nhiều lần trước đó. Time Magazine viết tiếp rằng, thông tin về việc phát hiện “Vật thể đen” ngoài không gian đã tạo nên dư luận hoang mang ở Mỹ, đồn đoán rằng đó là thiết bị do thám do Liên Xô phóng lên, còn người Mỹ thì không hề hay biết chuyện gì đang xảy ra.
Ngay tức thì, Lầu Năm Góc tự tin thông báo rằng: “Vật thể đó đã được xác định là một “cục rác” của vệ tinh Discoverer do không quân Mỹ phóng lên và đã đi lạc trong không gian bấy lâu. “Vật thể đen” được phát hiện chứng minh tính hiệu quả của chương trình không gian của Mỹ”.
Điều mỉa mai là ở chỗ, trước đó khá lâu, ngày 23/8/1954, tạp chí công nghệ Aviation Week and Space Technology đã đăng một bài viết vạch rõ rằng, Lầu Năm Góc cố tình giữ bí mật thông tin vì mục đích quân sự.
Tờ báo này viết: Lầu Năm Góc sợ việc quan sát vệ tinh lạ này sẽ khiến dư luận phát hiện ra những sơ hở của mình trong việc quan sát, theo dõi bầu trời, và hơn nữa Lầu Năm Góc khi đó sợ rằng mình đã bị Liên Xô qua mặt trong lĩnh vực nghiên cứu không gian.
3.Phát đi tín hiệu trong 50 năm và quỹ đạo bay dị thường
Trong khoảng 30―50 năm sau đó, tín hiệu này đã được thu nhận nhiều hơn cho đến khi nó được “giải mã”. Từ những thập niên 30 của thế kỷ trước, các nhà thiên văn học trên thế giới đã báo cáo về những tín hiệu radio kỳ lạ, được cho là bắt nguồn từ vệ tinh Black Knight. Năm 1957, Tiến sĩ Luis Corralos từ Bộ Truyền thông Venezuela đã chụp được vệ tinh Black Knight trong khi đang chụp ảnh vệ tinh Sputnik II khi nó bay ngang qua bầu trời thủ đô Caracas. Điều kỳ lạ là, khác với vệ tinh Sputnik I và II, vệ tinh Black Knight di chuyển theo quỹ đạo quanh Trái Đất từ Đông sang Tây, trong khi vệ tinh Sputnik I và II lại bay theo quỹ đạo từ Tây sang Đông, lợi dụng chuyển động quay tự nhiên của Trái Đất để duy trì quỹ đạo của mình.
Tin tức về vệ tinh Black Knight đã xuất hiện trên truyền thông lần đầu vào thập niên 40 của thế kỷ trước khi tờ St. Louis Dispatch và tờ The San Francisco Examiner đề cập đến chiếc “vệ tinh” này vào ngày 14/5/1954. Sau đó tạp chí The Time Magazine cũng có một bài viết về nó vào ngày 7/3/1960; dưới đây là một số đoạn trích dẫn đề cập đến Black Knight trong những ấn phẩm này: Ba tuần trước, các tờ báo đã giật tít rằng Mỹ đã phát hiện được một vệ tinh màu đen huyền bí bay trên không trung theo một quỹ đạo thông thường. Có những phỏng đoán quan ngại rằng đây có thể là một vệ tinh do thám được Nga phóng lên không gian, và nó đã làm dấy lên một cảm giác bất an rằng nước Mỹ không hay biết chuyện gì đang diễn ra trên đầu.
Nhưng ngay tuần trước Bộ Quốc phòng đã long trọng tuyên bố rằng đã xác định được danh tính chiếc vệ tinh. Đây là một phế thải không gian vô chủ, hay các tàn tích còn sót lại của một Vệ tinh Viễn thám Không quân bị lạc hướng. Ngày 23/8 /1954, tạp chí công nghệ Aviation Week and Space Technology đã cho ra một bài viết khiến Lầu Năm Góc phải phẫn nộ khi họ đang phải cố gắng giữ bí mật thông tin này. Bài báo ngắn này có ghi: Nỗi sợ hãi của Lầu Năm Góc khi chứng kiến hai vệ tinh chưa từng được quan sát trước đây đang quay quanh quỹ đạo Trái Đất đã tan biến sau khi những vật thể này được nhận diện là các vệ tinh tự nhiên, không phải nhân tạo.
Giáo sư Lincoln LaPaz, một chuyên gia về các vật thể ngoài không gian từ trường Đại học New Mexico, đã dẫn đầu dự án nhận diện [vệ tinh lạ]. Một vệ tinh đang quay trên quỹ đạo cách Trái Đất 640 km, và vệ tinh còn lại cách Trái Đất 960 km. Lầu Năm Góc đã từng có lần hoài nghi rằng phải chăng người Nga đã vượt mặt Hoa Kỳ trong công cuộc chinh phục không gian. Sự quan tâm của công luận dành cho Black Knight càng gia tăng hơn mỗi năm. Năm 1957, một “vật thể lạ” đổ bóng lên vệ tinh không gian Sputnik I đã được phát hiện. Theo các báo cáo, “vật thể không xác định” này đang di chuyển trên quỹ đạo cực (quỹ đạo đi qua hai cực của Trái Đất), nhưng tại thời điểm đó cả Mỹ và Nga đều không có đủ trình độ công nghệ để duy trì một vệ tinh theo quỹ đạo kiểu này.
Nghiên cứu cho thấy vệ tinh bay theo quỹ đạo cực đầu tiên đã được phóng vào không gian vào năm 1960. Đường bay theo quỹ đạo cực thường được áp dụng cho các vệ tinh có nhiệm vụ thiết lập bản đồ thế giới, quan sát Trái Đất, do thám, và chụp ảnh Trái Đất tại một vị trí khi thời gian trôi qua. Vật thể này đã tiếp tục khiến các nhà thiên văn học trên toàn thế giới phải kinh ngạc. Vào những năm 1960, vệ tinh Black Knight đã một lần nữa được định vị trên quỹ đạo cực. Các nhà thiên văn học và những nhà khoa học đã tính toán khối lượng của vật thể này lên đến hơn 10 tấn, và nếu như vậy thì đây sẽ là vệ tinh nhân tạo nặng nhất quay quanh hành tinh chúng ta vào thời điểm đó.
Quỹ đạo của Black Knight không giống với quỹ đạo của bất kỳ vật thể nào khác quay quanh Trái Đất, vì nó di chuyển nhanh hơn gấp đôi so với bất kỳ vệ tinh không gian nhân tạo nào khác tại thời điểm này. Cũng có một vài báo cáo cho rằng tập đoàn hàng không Grumman đã dành nhiều sự quan tâm đến chiếc “vệ tinh” bí ẩn này. Tập đoàn Grumman là một tập đoàn hàng đầu của Mỹ trong thế kỷ 20, chuyên sản xuất máy bay cho các công ty hàng không và quân đội. Ngày 3/9/1960, 7 tháng sau khi Black Knight được radar phát hiện lần đầu, một camera theo dõi tại nhà máy ở Long Island (New York) của Tập đoàn Grumman đã chụp được một bức ảnh chiếc vệ tinh này.
Vào thời điểm đó nhiều người dân trên khắp thế giới cũng đã bắt đầu nhìn thấy vật thể lạ này trên bầu trời, dưới dạng thức một tia sáng màu đỏ di chuyển với tốc độ nhanh hơn những vệ tinh khác vốn theo một quỹ đạo ngược lại từ Đông sang Tây. Tập đoàn Grumman đã thành lập một ủy ban nghiên cứu những dữ liệu thu thập được từ những lần quan sát, nhưng không có gì được tiết lộ cho công chúng. Năm 1963, phi hành gia Gordon Cooper đã được đưa lên không gian. Trong lần bay cuối cùng theo quỹ đạo, ông đã báo cáo nhìn thấy một vật thể phát ánh sáng màu xanh lục trước buồng lái từ xa đang tiến về phía phi thuyền của ông.
Trạm quan sát thiên văn Muchea tại Australia, nơi nhận được báo cáo của ông, đã phát hiện được vật thể bay không xác định này trên radar đang di chuyển từ Đông sang Tây. Hãng tin NBC đã đưa tin về sự kiện này; nhưng sau khi ông Cooper trở về Trái Đất, phóng viên của NBC lại không được phép tiếp cận ông để hỏi thêm về vật thể này. Lời giải thích chính thức được đưa ra cho những quan sát của ông Cooper là: “Nồng độ khí cacbonic (CO2) cao đã làm xuất hiện trạng thái ảo giác”. Cho đến tận ngày nay, Black Knight tiếp tục là đề tài quan tâm của nhiều người trên thế giới, nhưng những thông tin chính thức về nó đã được các cơ quan chức năng cất giấu an toàn, tránh xa khỏi tầm mắt của công chúng.
Cho đến tận ngày nay, “Hiệp sĩ Đen” tiếp tục là đề tài quan tâm của nhiều người trên thế giới, nhưng những thông tin chính thức về nó đã được các cơ quan chức năng cất giữ kỹ lưỡng. Chính vì vậy, nhiều câu hỏi từ hàng chục năm nay vẫn chưa được giải đáp, như: Ai đã phóng “Hiệp sĩ Đen” lên quỹ đạo Địa Cực và nhằm mục đích gì?
Phải chăng “Hiệp sĩ Đen” là sản phẩm của người ngoài hành tinh đưa đến trái đất để “nghiên cứu” con người? Liệu vệ tinh đó đã từng nỗ lực liên lạc với con người? Liệu chúng ta đã bỏ qua sự giao tiếp đó? Và một câu hỏi lý thú: Liệu có một sự liên hệ nào đó giữa vật thể bí ẩn này với các thành tựu của con người thời cổ đại?